Trong lịch sử Trung Hoa cổ đại, tương truyền có mối tình đồng tính thời Nam – Bắc triều của Hoàng đế Trần Văn Đế và “nam Hoàng hậu” Hàn Tử Cao. Nam tử họ Hàn sở hữu vẻ đẹp rung động lòng người, đẹp đến độ thiên hạ cho rằng nhan sắc của chàng còn hơn cả những mỹ nhân nổi tiếng như Điêu Thuyền hay Tây Thi.
Hàn Tử Cao (538-567), nguyên tên là Man Tử, sinh ra dưới thời Ngụy – Tấn, Nam – Bắc Triều. Ông xuất thân trong một gia đình truyền thống làm nghề nông. Hàn Tử Cao sống bằng nghề nghề bện giày rơm ở Sơn Âm, Hội Kê, Lương Triều.
Mặc dù có xuất thân thấp kém, nhưng Hàn Tử Cao lại sở hữu dung mạo vô cùng khôi ngô, tuấn tú, khiến nhiều người tò mò tới chiêm ngưỡng. Tương truyền, năm vừa tròn 16 tuổi, Hàn Tử Cao đã có vẻ ngoài diễm lệ, khiết bạch sáng tươi như mỹ nữ, trán vuông tóc mượt, lông mày thanh tú. Dung mạo mỹ miều đến mức 8 chữ “Chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn” cũng không đủ diễn tả.
Trong thời đại các chư hầu hỗn chiến, thiên hạ đại loạn, binh biến diễn ra trong nhiều năm liên tiếp, Hàn Tử Cao phải theo cha chạy nạn khắp nơi, do đó chàng hay gặp phải loạn quân. Thế nhưng, mỗi lần kề gươm vào tới cổ của Hàn Tử Cao, bọn loạn quân lại ngỡ ngàng vì tưởng như mình đang được đứng trước mặt một bậc thần tiên. Cuối cùng, Hàn Tử Cao không những không bị giết mà còn được bọn loạn quân bảo vệ, đưa ra khỏi vùng nguy hiểm. Điều này, càng khẳng định hơn về sắc vóc của Hàn Tử Cao không phải kiểu tầm thường để có thể “mê hoặc” được không chỉ những nữ nhân mà cả những người cùng giới.
Lại có chuyện khác kể rằng, Hàn Tử Cao sống ở đô thành chỉ một thời gian ngắn nhưng danh tiếng về sự đẹp trai thì đã vang khắp xa gần. Khắp nơi thiếu nữ tìm tới hiệu giày của Hàn Tử Cao đông như trảy hội, mua giày thì ít mà ngắm dung nhan của tay thợ giày họ Hàn thì nhiều. Tuy nhiên, Hàn Tử Cao lại tỏ ra rất lạnh lùng. Chính sự lạnh lùng của Hàn Tử Cao lại càng khiến những cô thiếu nữ thêm si mê cuồng nhiệt hơn. Lúc bấy giờ, cô công chúa triều Trần đính hôn với một người tên là Vương Nhan – một quý tộc xuất thân giàu có và cũng nổi tiếng khôi ngô tuấn tú. Khi công chúa tâm sự cùng với cô hầu trên đời này chẳng có ai đẹp hơn chàng. Ai ngờ, cô người hầu lại cho biết Hàn Tử Cao đẹp hơn rất nhiều. Nghe vậy, công chúa không phục, cho rằng Vương Nhan mới là người đẹp trai nhất. Do đó, quyết định tự mình tới hiệu giầy để “kiểm chứng” nhan sắc của Hàn Tử Cao. Kết quả là ngay khi nhìn thấy Hàn Tử Cao, cô công chúa triều Trần đã như bị hớp mất hồn vía, từ đó, chỉ chăm chăm theo đuổi Hàn Tử Cao, quên luôn người chồng sắp cưới của mình. Thế nhưng, Hàn Tử Cao vẫn lạnh lùng như chẳng biết công chúa tồn tại. Công chúa tương tư thành bệnh cuối cùng ho ra máu mà chết.
Sau này, trong thời gian xảy ra Loạn Hầu Cảnh, Hàn Tử Cao lánh nạn ở Kinh sư Kiến An. Kết thúc cảnh loạn lạc, vào một ngày họ, Hàn Cao Tử tới phủ thái thú để xin giấy thông hành về quê. Lúc bấy giờ, quan thái thú là Trần Tây – người sau này trở thành Trần Văn Đế (522-566). Sau khi gặp Hàn Tử Cao, Trần Tây biết rằng mình sẽ cùng người đàn ông này chung sống cả đời. Ông bèn ngỏ ý mời Hàn Tử Cao đi cùng, hưởng vinh hoa phú quý cả đời. Trần Tây còn hứa hẹn với Tử Cao rằng: “Nếu sau này ta làm vua, sẽ lập ngươi làm hoàng hậu, giang sơn này là của riêng đôi ta”. Tuy nhiên, từ trước tới nay, chưa từng thấy người đàn ông nào được phong làm hoàng hậu, vì vậy, suy nghĩ một hồi, Trần Tây nói thêm: “Chỉ sợ ta và ngươi cùng giới tính, người đời sẽ dị nghị mà thôi”. Nghe Trần Tây nói vậy, Hàn Tử Cao bèn nói: “Từ thời cổ đại đã có nữ vương thì tất cũng phải có nam hoàng hậu. Nếu như chúa công có ơn, tôi có chết cũng cam lòng”. Thế là thiên tình sử bắt đầu. Khi đó, Hàn Tử Cao 16 tuổi, Trần Tây thì cũng chỉ mới 22.
Hàn Tử Cao được Trần Tây vô cùng sủng ái. Họ sống chung với nhau, thân thiết hơn vợ chồng. Trần Tây vốn tính nóng nảy nhưng luôn ôn nhu, dịu dàng với Tử Cao, ông dạy chàng cưỡi ngựa, bắn cung, đọc sách viết chữ. Ở bên Trần Tây, Tử Cao dần trưởng thành, trở thành một người tài sắc vẹn toàn, chiếm được sự sủng ái của Trần Thiến. Hai người vào sinh ra tử cùng nhau trên chiến trận, gắn bó keo sơn. Trần Tây luôn giữ Tử Cao bên cạnh, ngày đêm quấn quýt không rời.
Về sau, khi Trần Tây đánh bại triều Lương, lập ra nhà Trần, lên ngôi hoàng đế, sử gọi là Trần Văn Đế thì việc đầu tiên vị vua này nghĩ tới chính là lập Hàn Tử Cao làm hoàng hậu. Tuy nhiên, các đại thần trong triều thi nhau phản đối, không thể phong đàn ông làm hoàng hậu được. Sau nhiều tranh cãi, cuối cùng, Trần Văn Đế đành phải nhượng bộ đám quần thần “hủ nho”, chẳng có chút “bình đẳng giới” nào của mình, gạt chuyện phong hoàng hậu cho Hàn Tử Cao sang một bên. Mặc dù không phong được Hàn Tử Cao làm hoàng hậu, thế nhưng, đối với Trần Văn Đế, người duy nhất là hoàng hậu trong lòng ông ta chỉ có một và đó chính là Hàn Tử Cao.
Tại vị 7 năm, niên hiệu là Thiên Hạ, Trần Văn Đế đã băng hà vào năm 566. Trước khi mất, vua không cho ai vào chăm sóc ngoài Hàn Tử Cao. Những ngày cuối cùng nằm trên giường bệnh đều một mình Hàn Tử Cao túc trực hầu thuốc, không rời nửa bước. Nhớ chuyện khi xưa không giữ được lời hứa lập hậu, Trần Văn Đế cảm thấy có lỗi với Tử Cao bèn để lại di cáo nói rằng khi mình chết đi, trước cửa lăng của minhcó đúc hai bức tượng con kỳ lân đực, thông thường thì các cặp kỳ lân đều là một đực một cái, tượng trưng cho vua và hoàng hậu với sự hòa hợp của âm dương. Tuy nhiên, lăng mộ của Trần Văn Đế lại là hai con kỳ lân đực, điều này như tuyên bố rằng Hàn Tử Cao mới chính bậc mẫu nghi thiên hạ trong lòng Trần Văn Đế.
Sau khi Trần Văn Đế qua đời, trưởng tự Trần Bá Tông lên ngôi lấy hiệu là Trần Phế Đế, nhưng sau khi đăng cơ thì xảy ra tranh đấu trong hoàng tộc. Hoàng thúc Trần Húc đã khởi binh đoạt vị, phế truất Trần Bá Tông vào mùa đông năm 568.
Hàn Tử Cao cùng các vị quân thần không thể lật đổ được âm mưu của Trần Húc. Năm 567, Tử Cao bị Trần Húc bắt giải đến Đình úy rồi bị xử tử, mỹ nam mất lúc 29 tuổi, ra đi khi còn trẻ. Có dị bản kể rằng Trần Húc vốn ép buộc Hàn Tử Cao làm nam nhân bên cạnh mình vì ông ta mê mẩn nhan sắc của chàng tướng quân, nhưng Tử Cao nhất quyết không tuân theo nên bị gán tội mưu phản. Hàn Tử Cao ra đi để giữ tấm lòng trung trinh với Trần Văn Đế.
Thi thể Hàn Tử Cao cũng được chôn cùng với Trần Văn Đế trong lăng mộ. Thiên tình sử khép lại với cái kết không hẳn có hậu, nhưng cũng khiến nhiều người cảm thấy cảm động, tiếc thương cho mối tình hoàng đế và nam hoàng hậu duy nhất lịch sử Trung Hoa cổ đại.
Hậu cung Trung Hoa cổ đại luôn có những câu chuyện thâm cung bí sử ít người biết đến. Chính những câu chuyện ấy lại trở thành “liều thuốc” kích thích bất cứ ai muốn tò mò về vùng đất “đặc biệt” này. Hãy thực hiện ngay một chuyến du lịch Trung Quốc để tự mình khám phá được nhiều điều thú vị hơn nhé!