Là một đất nước rộng lớn và đông dân, Trung Quốc sở hữu nền ẩm thực vô cùng phong phú và đa dạng. Mỗi vùng miền lại có những đặc trưng ẩm thực riêng. Bên cạnh những món ăn thơm ngon, hấp dẫn từ hình thức đến chất lượng thì ẩm thực Trung Quốc cũng có những món ăn “kinh dị” khiến người ta phải khiếp sợ.
Đậu phụ thối
Đậu phụ thối là một loại đậu phụ lên men khá nặng mùi. Món ăn này được mệnh danh là “thiên hạ đệ nhất thối” vừa ăn vừa bịt mũi. Nó có mùi thối giống như mùi của rau củ đang thối rữa hoặc phân bón mục rữa, rất khó chịu. Có người so sánh vị của nó với pho mát xanh của người phương Tây, trong khi người khác thì nghĩ nó giống thịt rữa. Vì thế nên tuy rằng đậu phụ thối rất ngon nhưng mùi của nó vẫn là một thách thức đối với người ăn, đặc biệt là những vị khách du lịch nước ngoài lần đầu thưởng thức món ăn kì lạ này.
Cách làm đậu hũ thối khá cầu kỳ. Thông thường, người ta làm đậu hũ từ đậu nành, rồi ủ cùng với nước cốt gồm sữa, rau (thường là rau cải) trong khoảng 6 tháng cho lên men. Ngoài ra, nước cốt ủ đậu hũ thối có thể là mù tạt xanh, măng tre và thảo dược Trung Quốc.
Tuy với mùi vị “đáng sợ”, nhưng đậu phụ thối có giá trị dinh dưỡng cao. Món ăn này có hàm lượng vitamin B2 và B12 rất cao, giúp phòng tránh bệnh mất trí nhớ ở người già. Ngoài ra, hàm lượng protein trong đậu phụ thối khá cao, chiếm khoảng 15-20%, tương đương với nhiều loại thịt. Thực phẩm này còn chứa lượng canxi phong phú. Chưa kể, các chất protein trong đậu phụ thối sau khi lên men chuyển hóa thành các loại axit amin, có tác dụng tăng cảm giác thèm ăn, hỗ trợ tiêu hóa. Ngoài ra, đậu phụ thối còn có tác dụng chữa bệnh. Theo sách Đông Y cổ, đậu phụ thối mang tính hàn nhưng ích khí, có tác dụng điều hòa tỳ vị, giảm chướng bụng đầy hơi, thanh nhiệt tán huyết, giúp thải độc cho đại tràng.
Trứng Tong Zi Dan
Trung Quốc có nhiều món đặc sản lạ lùng, trong đó phải kể đến món Tong Zi Dan – trứng luộc nước tiểu của bé trai. Do được thịnh hành từ thời cổ đại trong nhiều ghi chép lịch sử có thật nên món “trứng luộc nước tiểu” đã được chính thức công nhận là một phần trong những “di sản văn hóa phi vật thể” của vùng Đông Dương, vào năm 2008, đồng thời đề xuất việc công nhận di sản văn hoá thế giới cho món ăn độc đáo này.
Tương tự món trứng luộc nước trà, nhưng có thêm một nguyên liệu đặc biệt là được ngâm, luộc và hầm trong nước tiểu của bé trai và được ăn như một cái thú thanh tao của người Trung Quốc.
Tong Zi Dan có công thức khá đơn giản, chỉ gồm trứng, thời gian và nước tiểu đồng tử (được lấy từ các trường tiểu học). Mỗi trường tiểu học đều chuẩn bị sẵn xô để đựng nước tiểu của các em học sinh. Yêu cầu đặc biệt chính là chỉ lấy nước tiểu của những bé trai, và phải dưới 10 tuổi. Đồng thời, nước tiểu vào buổi sáng sẽ cho “chất lượng tốt nhất”.
Số nước tiểu tươi này sẽ được dùng để ngâm trứng, rồi đem trứng luộc chín. Một khi trứng đã săn lại, người ta đập dập vỏ để nước tiểu ngấm vào bên trong trứng, rồi tiếp tục đem xối bằng nước tiểu ở nhiệt độ thường để trứng không bị chín quá. Trong quá trình ninh, nước tiểu được thêm vào liên tục, cùng một số thảo dược. Công thức này khiến lòng trắng trứng có màu vàng nhạt, trong khi lòng đỏ chuyển màu xanh. Sau khi chín, trứng thường sẽ có lòng trắng màu vàng nhạt và lòng đỏ màu xanh, mằn mặn, chua chua và tất nhiên là không thể thiếu “mùi khai” đặc trưng của nước tiểu. Tuy vậy, món ăn này được đánh giá là không quá khó ăn.
Người xưa quan niệm ăn món trứng này sẽ không bị cảm nắng, cầm máu, tăng trí lực. Tuy nhiên, các bác sĩ Đông y lại phủ nhận công dụng của món trứng này, vì họ cho rằng không hề có tài liệu khoa học nào chứng minh về công dụng thực sự của nó. Đồng thời, các bác sĩ còn e ngại cách chế biến này dễ gây bệnh nếu như không đảm bảo được vệ sinh trong quá trình chế biến.
Trứng bắc thảo
Trứng bắc thảo là một trong những món ăn nổi tiếng của Trung Quốc. Mặc dù ở Việt Nam, món trứng này thường được gọi là trứng bắc thảo hay trứng bách thảo, nhưng trên thế giới món trứng này còn có khá nhiều tên gọi thú vị khác như trứng bách nhật, trứng trăm năm, trứng nghìn năm hay trứng thiên niên kỷ, trứng thế kỷ. Thậm chí, do mùi khai đặc trưng của trứng nên có nơi người ta còn gọi món trứng này bằng tên là “trứng nước đái ngựa”. Nghe qua cái tên này thôi cũng khiến du khách sợ hãi.
Để làm trứng bắc thảo, người ta chuẩn bị hỗn hợp trà đen đặc, vôi tôi, muối, trấu và tro than đốt cháy (hoặc bùn nhão) trộn đều và để qua đêm. Qua ngày hôm sau, trứng sẽ được cho vào hỗn hợp này và ngâm trong vòng 7 tuần hoặc 5 tháng chứ không phải trăm năm như cái tên bách niên của nó mà mọi người vẫn lầm tưởng.
Nếu như những ai mới thử ăn món trứng này thì hầu như đều có chung một cảm giác là hơi đáng sợ bởi màu sắc của trứng khá đen tối. Ngoài ra, mùi hương của trứng cũng không có gì hấp dẫn bởi nó mang một mùi amoniac đặc trưng như mùi nước tiểu. Tuy nhiên, bất kỳ ai đã ăn quen món trứng này lại đều thấy nó rất ngon, có vị béo mặn lạ miệng. Do đó, mặc dù xuất hiện cách đây hàng trăm năm nhưng đến nay, món trứng bắc thảo vẫn được xem là món ăn ưa thích của khá nhiều người ở Trung Quốc.
Trứng vịt lộn
Trứng vịt lộn từ lâu luôn được du khách phương Tây nhắc tới như một món ăn đầy thách thức. Những quả trứng không thành công trong việc ấp nở được đem luộc chín, ăn cùng với muối tiêu và rau răm. Người Trung Quốc lại có thói quen đem những quả trứng này xào chín với các loại gia vị riêng.
Mùa xuân là thời điểm mà trên khắp các tuyến đường ở Trung Quốc bày bán rất nhiều loại trứng này. Nhiều người sẵn sàng ngồi xuống dưới lòng đường, bên cạnh bếp than nhỏ, hì hụp húp chút nước bên trong những quả trứng, nhai một chút xương, lông của những con vịt con bên trong. Còn khách du lịch phương Tây khi nhìn thấy cảnh tượng này đều thốt lên: “Không thể tin được!”.
San Zhi Er
Món ăn tươi sống San Zhi Er còn được biết đến với cái tên “ba tiếng hét”. Đây là món ăn được đánh giá là kinh dị và tàn bạo nhất trong số những món ăn kỳ dị trên khắp thế giới.
Món ăn tươi sống “khủng khiếp” này được chế biến từ những con chuột đỏ hỏn chưa kịp mọc lông và mở mắt. Những con chuột non này trước đó được cho ăn mật ong để thịt chúng trở nên ngọt, sau đó để sống nguyên ngoe nguẩy trên đĩa.
Sau đó dùng những chiếc đũa lạnh lẽo kẹp chặt cơ thể non nớt của chúng nhúng vào nước sốt ăn kèm. Nhiều người đã chết ngất vì cảnh tượng này, thậm chí là đứng tim khi chứng kiến những cơ thể đỏ hỏn run rẩy trút hơi thở cuối cùng trước khi rơi vào miệng của những thực khách bạo gan.
Dù được xem là nguồn lây lan các bệnh truyền nhiễm nhưng “ba tiếng hét” vẫn được tiêu thụ rộng rãi. Họ cho rằng, những chú chuột non rất bổ dưỡng và giúp tăng cường sinh lực phái mạnh.
Tôm sống “say rượu”
Đây là món ăn truyền thống nổi tiếng của người Hán ở khắp vùng Thượng Hải, Ninh Ba. Tôm được sơ chế bằng cách cắt hết râu, chân và cho vào một cái đĩa. Sau đó, ngâm tôm sống với nước đá, rượu, gia vị (nước tương, hành, lá, đường, gừng, dấm, ớt) và đậy nắp trong 90 giây.
Theo đó, tôm sẽ “say” vì rượu nên không còn nhảy lung tung nữa, đồng thời người ăn sẽ có thể vừa nếm được vị rượu thơm nồng, vừa thưởng thức được sự tươi ngọt của thịt tôm sống.
Món ăn này được đánh giá là rất giàu dinh dưỡng, dễ tiêu hóa, tốt cho người sức khỏe kém hoặc mới khỏi bệnh, giảm cholesterol, ngừa bệnh cao huyết áp. Ngoài ra do tôm giàu phốt pho, canxi nên món này cũng khá có ích cho trẻ nhỏ và phụ nữ mang thai.
Óc khỉ
Đây là món ăn nổi tiếng cả thế giới bởi được Thái hậu Từ Hy dùng trong bữa tiệc chiêu đãi khách ngoại quốc. Óc khỉ đã đi vào lịch sử những món ăn rùng rợn của Trung Quốc. Khi ăn món này, người ta mang đến một con khỉ còn sống, dùng rìu chặt ngang đầu nó. Sau đó, họ sẽ rưới lên phần não đó sâm để óc được chín tái. Những vị khách sẽ lấy thìa xúc phần não nóng hổi vừa lộ ra để ăn.
Cá âm dương
Cá âm dương, còn gọi là “cá sống dở chết dở”, chắc chắn không phải trải nghiệm ẩm thực dành cho những người yếu tim. Món ăn gồm cá nguyên con (thường là cá chép) toàn thân đã được rán chín và phủ một lớp sốt, nhưng riêng đầu cá được giữ tươi sống. Khi cá được lên đĩa bày cho thực khách ăn, miệng nó vẫn còn đớp, mang phập phồng như đang thở.
Phải là những đầu bếp “cao thủ” trong nghề mới có thể cho ra lò đĩa cá trình bày cầu kỳ, đẹp mắt và sống động như đang bơi. Không chỉ hấp dẫn bởi cách trình bày sống động, cá âm dương có khả năng hút khách là nhờ những thớ thịt sốt thơm lừng, ngọt mát. Cá được ăn kèm với các loại rau sống để át đi mùi tanh. Thịt chúng càng đậm đà hơn khi dùng cùng loại nước chấm chuyên dụng. Đặc biệt, thực khách cần thưởng thức khi đĩa thức ăn nghi ngút khói; ngay khi mới nhấc khỏi bếp.
Sự tươi mới cùng hương vị thơm ngon của cá âm dương khiến chúng được chào đón ở nhiều nước như Australia, Đức. Tuy nhiên, kể từ năm 2008, món ăn này dần vắng bóng do bị chỉ trích về cách đối xử dã man với loài vật.
Mắt cá ngừ
Đây có lẽ là một món ăn khiến không ít người ghê sợ khi nhìn thấy. Du khách có thể dễ dàng tìm thấy nhãn cầu cá ngừ được bán tại các nhà hàng ở Trung Quố. Những e ngại về hình thái bên ngoài chắc chắn là rào cản đối với thực khách, nhưng hương vị và sự đặc biệt mới chính là điểm hấp dẫn của các món ăn được chế biến từ mắt cá ngừ đại dương.
Những con mắt to bằng quả trứng gà, với hương vị bùi béo và phần thịt thơm ngon ở đáy mắt, như mùi mực luộc là nhận xét mà những thực khách gan dạ đã nếm thử. Hơn nữa, giá trị dinh dưỡng cao với DHA và giàu Omega 3 sẽ là những yếu tố để du khách “thi gan” cùng món ăn này.
Gián chiên giòn
Ở Trung Quốc hiện nay đang có khá nhiều trang trại nuôi gián, đặc biệt là ở Qufu thuộc phía bắc Trung Quốc. Đây là một phát hiện mới trong cuộc sống và y học vì gián giúp tạo thêm thu nhập cho người dân và tốt cho sức khỏe con người.
Giống như khoai tây chiên giòn, món gián ăn rất giòn nhưng lại béo ngậy bên trong. Một cách chế biến gián là bỏ cánh rồi chiên 2 lần bằng dầu lạc. Lần đầu chao thật nhanh tay, sau đó cho ra và chao tiếp lần 2 để làm cho con gián có độ giòn bên ngoài nhưng phần thịt bên trong vẫn phải giữ độ chín tới và mềm. Để món ăn có thêm hương vị, sau khi múc chúng từ chảo rán ra thì nên cho thêm một ít gia vị muối và mì chính. Gián chiên gión khi ăn cùng với ớt tươi sẽ dễ ăn và tốt hơn cho sức khỏe.
Bọ cạp rán
Món bọ cạp rán có đủ kích cỡ, từ nhỏ tới to. Những con lớn có vỏ đen còn con nhỏ hơn thường có vỏ trong hơn. Chúng có vị như bỏng ngô và bơ, thường được chấm với bột ớt.
Theo những người chế biến món ăn này, việc chiên bọ cạp lên sẽ làm trung hòa độc tính của loài vật đáng sợ này. Đặc biệt hơn, phần đuôi của bọ cạp chính là phần chứa nhiều chất dinh dưỡng nhất.
Món ăn này sẽ giúp cho người dùng nâng cao sức đề kháng và cải thiện sức khỏe rất tốt. Trong quyển Bản thảo cương mục, Lý Thời Trân viết bọ cạp là một nguyên liệu quý giá, có khả năng giảm đau và tăng cường tuần hoàn máu.
Có hai loại bọ cạp được chế biến đó là bọ cạp trưởng thành và bọ cạp con. Bọ cạp trưởng thành có phần thân màu đen sẫm trong khi những con bọ cạp non thì có vẻ mềm và trong hơn. Món ăn này sau khi được chế biến khi ăn khá giòn rất giống với món bắp rang bơ. Một số người chế biến món ăn này còn cho thêm vào món ăn một chút gia vị cay để làm tăng thêm hương vị cho món ăn này.
Rết nướng
Du lịch Trung Quốc, không ít khách du lịch xem việc thưởng thức món rết nướng chính là một “thử thách”. Bởi đây chính là một trong những loại côn trùng có hại và vẻ bề ngoài hơi kinh dị. Tại Trung Quốc, những con rết này được ngâm nước đá cho tê liệt, sau đó xiên que. Khi có người cần mua thì sẽ mang nhưng xiên rết nay đi phết dầu rồi nướng. Thịt rết có vị cay nồng, có thể ăn kèm với muối tiêu, món ăn giúp tăng cường sức khỏe và cung cấp dinh dưỡng.
Châu chấu rán
Món ăn này khi được chế biến sẽ rất giòn, đậm đà ăn chẳng khác gì món gà rán. Món ăn này còn chứa khá nhiều chất dinh dưỡng tốt cho sức khỏe. Châu chấu cung cấp chất sơ bổ sung protein cho cơ thể. Tuy nhiên, nhìn qua món ăn này có vẻ khá đáng sợ, việc thưởng thức chính là một thử thách lớn đối với du khách.
Nhộng ong chiên vàng
Nhộng là loại thực phẩm bổ dưỡng với lượng protein cao và chứa ít chất béo, nhưng không ít người, đặc biệt là người phương Tây ngần ngại với “ngoại hình” của món này. Ở Trung Quốc, cách chế biến thông dụng nhất của nhộng là chiên vàng, ngoài ra có thể hấp, xào hay xốt nhộng để tạo thành món ăn hấp dẫn. Món này rất phổ biến ở các tỉnh Vân Nam, Quý Châu…
Sâu xanh
Trung Quốc thật có nhiều món ăn đáng sợ. Và sâu xanh nấu đủ món là một trong số đó. Những con sâu được làm sạch và được chế biến theo kiểu chiên hoặc nấu canh. Chúng tạo ra một món ăn có hương vị thật độc đáo và không phải ai cũng có đủ can đảm để thưởng thức.
Kê gà
Người dân Trung Quốc dường như thực sự ghét lãng phí bất kỳ phần ăn nào, vì thế họ không bỏ ngay cả tinh hoàn của gà. Những quả tinh hoàn gà khá lớn được “phẫu thuật chuyên nghiệp” loại bỏ khỏi những con gà trống còn sống. Kinh dị hơn là người Trung Quốc ăn chúng không cần gia vị hay nấu chín lên. Theo các tài liệu nghiên cứu, kê gà chứa rất nhiều chất béo và rất mềm, khi ăn khá giống với đậu phụ.
Gà hong gió
Món này có xuất xứ từ thời Tam Quốc cách đây hơn 2.000 năm. Tương truyền, lúc đó Tôn Quyền vì muốn hợp với Lưu Bị khử Tào, cho em gái mình là Tôn Thượng Hương gả cho Lưu Bị. Lưu Bị rất thích ăn món gà, Tôn Thượng Hương vì muốn chiều lòng chồng nên đã nghĩ ra nhiều phương thức chế biến gà, trong đó có món gà hong gió này. Qua thời gian, nó dần trở nên phổ biến hơn và được nhiều người ưa chuộng.
Để làm món gà hong gió, nguyên liệu rất đơn giản: một con gà sống, một con dao sắc nhọn, gia vị thảo mộc, một đầu bếp có tay nghề cao với trái tim tàn nhẫn.
Khác với cách làm gà thông thường, gà nếu để hong gió sẽ không được làm lông. Thay vào đó, nó sẽ bị mổ phanh khi còn đang sống, lôi toàn bộ ruột, gan, phèo, phổi lòng mề… trong tích tắc. Tiếp theo, người đầu bếp ngay lập tức xát muối, thảo mộc vào trong ruột gà, chà xát sao cho bụng gà thấm đẫm gia vị.
Quá trình tẩm ướp kết thúc, con gà sẽ bị treo ngược trước gió cho đến khi khô lại và cho lên đĩa. Cho đến ngày hôm nay, món ăn này vẫn còn khá phổ biến ở một số khu vực tại Trung Quốc, đặc biệt là Tây Tạng.
Đầu vịt
Đầu vịt không phải là món mới trong làng ẩm thực Trung Quốc. Món ăn được sáng tạo tại một quán ăn ở Dongshan rồi dần trở nên phổ biến tại Vũ Hán và Thượng Hải.
Nhìn bên ngoài trông đáng sợ, thế nhưng đầu vịt lại được chế biến thành một món ăn thơm ngon và bổ dưỡng. Người ta tin rằng đây là món ăn đại bổ, không có khiếm khuyết về sức khỏe, giúp đầu óc trở nên minh mẫn hơn.
Khi chế biến đầu vịt, đầu bếp phải cẩn thận loại bỏ màng lưỡi, vặt bỏ lông, rửa sạch rồi đem thui trên lửa để đảm bảo không sót lại bất kỳ chiếc lông tơ nào. Để khử mùi hôi và tăng hương vị cho món ăn, người ta tiến hành ướp đầu vịt với hơn 30 loại thảo mộc khác nhau cùng với bột lúa mạch. Đợi đến khi ngấm gia vị, nguyên liệu được chiên trên chảo mỡ. Món ăn đạt chuẩn khi có được vị giòn tan ở lớp da bên ngoài, vàng ruộm bắt mắt song các bộ phận như mắt, não bên trong vẫn đậm đà, mềm mại hấp dẫn.
Khi thưởng thức, du khách nên cầm trực tiếp trên tay để gặm lớp thịt mỏng bên ngoài rồi dùng sức tách đôi mỏ khiến phần não hiện ra. Đây được xem là thứ ngon, tinh túy nhất. Sẽ vô cùng thú vị khi thưởng thức đầu vịt nóng hổi cùng vài ly rượu cay.
Lẩu phân bò
Đây là món ăn kỳ lạ rất được yêu thích của người dân Đài Châu ở tỉnh Quý Châu. Nguyên liệu chính của món ăn này chính là hỗn hợp cỏ chưa được tiêu hóa hết được lấy ra từ bao tử của bò. Được biết, cách làm món này đã được người Kiềm (người Quý Châu) khu vực Đông Nam lưu truyền từ ngàn năm trước.
Vài hôm trước khi bị làm thịt, mỗi ngày các chú bò sẽ được ăn cỏ non và thảo dược. Mục đích của dân làng chính là để cho “phân bò” có chất lượng tốt hơn một chút. Phía đáy nồi lẩu còn thường có thêm các hương liệu từ vị thuốc đông y như năm nhúm xương bò và xuyên khung để tăng hương thơm cho món lẩu. Những người ăn lần đầu sẽ khá khó nuốt bởi nó có vị đắng và vẻ ngoài “xấu xí”. Tuy nhiên, theo nhiều người ở đây lẩu phân bò rất tốt cho hệ tiêu hóa.
Loại lẩu này được đánh giá là rất tốt cho bao tử, có công hiệu hỗ trợ tiêu hóa, giải nhiệt và là “món thượng hạng” được người dân địa phương dùng để đãi khách ở nơi đây.
Mắt cừu
Món mắt cừu là một trong những món ăn kinh dị không thể không nhắc đến khi đặt chân đến Giang Tô. Đối với người Giang Tô thì mắt cừu cũng là món ăn ngon và bổ dưỡng nên nếu đủ can đảm thì du khách có thể thử qua và cảm nhận về món ăn đặc biệt này.
Món mắt cừu ở Giang Tô cũng được liệt vào danh sách các món ăn khó nuốt ở Trung Quốc. Tuy nhiên, điều đặc biệt là món này thường được ngụy trang khá tinh vi nên hầu như nhiều người sau khi lỡ nếm thử mới biết mình vừa nuốt mắt của một con cừu.
Mắt cừu có thể được chế biến thành nhiều món ngon như mắt cừu nướng, mắt cừu luộc, mắt cừu hầm canh,…
Súp đầu cừu
Đây được xem là món ăn kinh dị bậc nhất Trung Quốc, khiến du khách phải khóc thét khi vừa thưởng thức món súp, vừa thấy những chiếc đầu được thui vàng ươm của nó. Nghe nói, khi ăn những vị khách sẽ quây quanh bếp để cùng nhau thưởng thức món súp đầu cừu nóng hổi này, một phần cũng để cho đỡ sợ chăng?
Súp rùa sống
Súp rùa sống (món này tuy gọi là súp rùa nhưng nguyên liệu chính là một con ba ba), một món ăn dường như đã xuất hiện từ cách đây khá lâu; công thức của nó hiện vẫn còn tồn tại trong những cuốn sách dạy nấu ăn từ năm 1917. Đây là món ăn truyền thống ở một số nước như: Singapore, Trung Quốc và một số quốc gia khác tại khu vực Đông Nam Á.
Để làm món ăn này, người ta không cần phải sơ chế như mổ bụng moi gan gì cả. Nguyên liệu của món ăn cũng khá đơn giản, chỉ bao gồm một nồi nước, hương liệu và gia vị theo mùa kèm theo một con ba ba. Cách thưởng thức món ăn này đơn giản chỉ là thả con ba ba vào nồi nước dùng rồi đun lửa.
Về cơ bản cách chế biến này khá là giống món lẩu bình thường. Tuy nhiên, món ăn này được xem là tàn nhẫn ở chỗ, con ba ba khi bị thả vào nồi nước vẫn còn sống, thậm chí vẫn đang bơi lội bình thường. Trong quá trình đun, nước sẽ nóng dần lên, con ba ba theo bản năng sẽ nuốt nước vào bụng; phần nước dùng này sẽ từ từ đun nóng con ba ba từ bên trong, đồng thời nước dùng đang nóng dần lên cũng luộc sống nó từ bên ngoài. Và khi súp nóng dần lên, cơ thể con ba ba sẽ tiết ra nhiều chất giúp nó sinh tồn, chất này được cho là khiến súp có vị ngon ngọt đậm đà. Con ba ba sẽ ăn chính thức dịch tiết ra từ cơ thể nó vào bụng, bị luộc chậm rãi từ bên trong rồi lại tiết thêm ra. Sau đó, khi nước sôi, con ba ba sẽ bị luộc chết và ăn kèm luôn cùng món súp.
Mặc cho việc luộc sống ba ba không qua sơ chế là khá bẩn, thậm chí có thể ngộ độc do người dùng có thể ăn phải cả các chất bài tiết chưa được làm sạch của con ba ba, thế nhưng đối với cánh mày râu Trung Quốc, súp rùa không chỉ là món ăn đại bổ mà còn giúp họ cải thiện chất lượng đời sống tình dục.
Hasma
Hasma là món tráng miệng được ưa thích ở một số tỉnh như Cát Lâm, Liêu Ninh. Với thành phần là các mô mỡ khô xung quanh ống dẫn trứng của ếch, khi được chế biến, Hasma có vị ngọt và hơi tanh nhẹ. Hasma thường được nấu thành súp và có tác dụng chữa bệnh.
Thạch giun biển
Món “thạch giun biển” được chế biến từ những loại giun thuộc bộ Sphaerocarpus. Giun biển dài khoảng 1-2cm, sau khi luộc chín, gelatin chứa trong cơ thể giun sẽ hòa tan trong nước, đợi nó nguội sẽ trở thành món thạch trong suốt. Nhìn miếng thạch giun biển như rau câu, nhưng khi ăn vào lại có vị hoàn toàn khác hẳn, mặn mặn, béo béo, vị rất ngon.
Sau khi đánh bắt ở các bãi triều, nó được ngâm trong 1 ngày rồi đun sôi, sau đó cho riêng vào từng cái bát nhỏ hoặc cái khuôn và đông lại.
Thạch giun biển trong suốt nhìn thấy rõ từng con giun bên trong, khi ăn rất giòn, dẻo. Lần đầu ăn, có lẽ bạn sẽ choáng váng không dám nhìn chứ đừng nói là ăn thử. Thế nhưng ngẫm lại, món này được rất nhiều người ăn, có lẽ nó sẽ không quá đáng sợ nên nhiều người nhắm mắt ăn bất chấp. Sau khi ăn, vị ngon của nó có lẽ sẽ xóa tan những nghi ngờ ban đầu của bạn. Phần lớn mọi người sau khi thử món này đều tỏ ra rất thích thú.
Ở Trung Quốc còn rất nhiều món ăn kinh dị khiến khách du lịch nước ngoài phải sợ hãi. Nếu du khách muốn khám phá nhiều hơn về nền ẩm thực Trung Hoa cũng như những món ăn nổi tiếng của đất nước này thì hãy book tour Trung Quốc của chúng tôi nhé! Chúc du khách có một chuyến du lịch thú vị và vui vẻ!